Chị Nguyễn Thị Tâm (40 tuổi, ở thôn Thạnh Mỹ 2) cho biết hầu như trưa nào DN cũng nổ mìn khai thác đá nhưng hôm xảy ra vụ việc đá lớn lăn xuống đè sập nhà dân, tiếng nổ lớn hơn bình thường. "Sau tiếng nổ lớn, nền đất rung chuyển, tôi chạy ra ngoài xem và khi nhìn về phía sườn núi, thấy một tảng đá lớn đang lăn xuống, khói bụi bay mù mịt. Tảng đá sau đó đè vào một hộ dân nằm ngay sau nhà tôi", chị Tâm nói.
* Nhưng rõ ràng thời điểm sau đại dịch, thị trường hàng không Việt Nam cũng đã có bước nhảy vọt rất nhanh, thậm chí hồi giữa năm 2022 còn được ghi nhận tốc độ tăng trưởng nhanh nhất thế giới...
Bạn đọc Minh Anh.
Các nguyên nhân dẫn đến tình trạng này có thể kể đến như bất thường nội tiết, đột biến gien, bất thường di truyền, chấn thương tinh hoàn, bệnh quai bị, hoặc tắc nghẽn đường dẫn tinh.
Tết năm nào cũng vậy, dù thế nào, mẹ tôi cũng ráng may cho tôi được một bộ đồ mới, trong bếp nhà tôi luôn có nồi thịt kho hột vịt với một chum dưa cải nhỏ được lèn chặt bằng cái thớt gỗ khá nặng. Mùng một, tôi xúm lại với đám bạn quê, đặt “bầu cua cá cọp” ở đầu hẻm, uống đá me, sương sáo… dưới bóng cây sâm ở cạnh mé sông. Tôi thường thích đi qua khu phố có nhiều người Hoa ở. Đó là một dãy phố cổ với mái ngói âm dương rêu phong nhàn nhạt, tôi có một cô bạn học nhỏ ở đấy! Nhà cô là hiệu thuốc Bắc, ông nội cô là một thầy thuốc khá nổi tiếng ở phố huyện, ông ấy thường đứng trầm ngâm bên quầy, còn bà nội cô, tóc bạc cắt ngắn, áo sẩm cài nút một bên, ngồi trên ghế mây, có lúc trông như pho tượng. Thi thoảng, khi đi ngang qua nhà cô bạn ấy, tôi được cô tặng cho một nụ cười bí ẩn, lòng tôi nghe xao xuyến, bồi hồi… A Muối là tên gọi ở nhà của Tiểu Thanh, còn đám bạn đồng môn của tôi thì gọi cô ấy là “Chúc Anh Đài” với ý ghép đôi trêu chọc… Thỉnh thoảng đôi má của Tiểu Thanh cũng hồng lên với đôi mắt long lanh trông đẹp tuyệt vời. Đến bây giờ, tôi vẫn thường nhớ về những kỷ niệm thời áo trắng nơi phố huyện của tôi.
Vậy nên mỗi lần xem phim xong chúng tôi lại chạy ùa ra biển hòa vào dòng nước mát rượi để tìm cái cảm giác của thằng Cò, thằng An khi tắm trên những dòng sông đục ngầu phù sa, hay những lần ngụp lặn dưới sông cả giờ đồng hồ để trốn giặc. Nhưng mà biển rộng quá, trống trải quá không có sự ngoằn ngoèo, khúc khuỷu của những con sông nên không có cảm giác rình mò, bí ẩn. Chúng tôi hay trêu nhau: “Giờ mà giặc đến chúng mình không biết trốn đâu ta” rồi cùng nhau cười xòa sung sướng.
4.49GB
Xem4.91B
Xem267.23MB
Xem95.64MB
Xem1.18GB
Xem261.61MB
Xem91.7743.33MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
2025 06 26 tdtc88 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
227sieu ca h5
2025-08-14 02:29:02 sum9
257UEFA Super Cup
2025-08-14 02:29:02 thabet tj77
826các kèo bóng đá
2025-08-14 02:29:02 Khuyến nghị
700jss77
2025-08-14 02:29:02 Khuyến nghị