...
...
...
...
...
...
...
...

One88 *

$402

Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của One88 *. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ One88 *. “Vương quốc đỏ” vẫn sống, vẫn tồn tại. Nghề sản xuất gạch ngói ở Vĩnh Long giờ đây tuy đã có phần lắng dịu so với xưa kia nhưng vẫn còn đó màu đỏ huyền bí. Làng gạch ngói Vĩnh Long vẫn còn đây, vẫn sống mãi với thời gian. Nghề truyền thống gạch ngói của tỉnh đã có lịch sử lâu đời 100 năm, nay càng được hun đúc và phát triển. Đó là di sản, là nét kiến trúc độc đáo không đâu có dược.️

Quantity
Add to wish list
Product description

Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của One88 *. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ One88 *.Người ta yêu thích món ăn nào đấy, nguyên do chưa hẳn là hương vị. Mà bánh trái miền Tây sống mãi trong lòng mỗi đứa con xa nhà bởi “biết cách” khơi gợi ký ức ấu thơ. Bên ba má và mấy đứa em lố nhố. Những chiều mưa, trong chái bếp un đầy những khói, những chiếc lá chuối tươi chuối khô ngoài vườn, thau bột xắt sáng nay mẹ tự tay ngâm gạo rồi xay nhuyễn bằng cái cối đá nặng trịch, trái dừa khô tự xử bằng cái bàn nạo cổ lỗ sĩ… Ấm êm gia đình ngó nghiêng qua mâm bánh. Người miền Tây xa xứ rỉ tai nhau rằng, chỗ kia có bánh quê mình ngon lắm đó, đúng vị, y hệt bà Tám, bà Chi hồi bé bán. Tui mới phát hiện ra quán bánh xèo đúng chuẩn, thơm mùi cốt dừa, nghệ tươi và tép rong tanh tách đó nha…️

Tại buổi họp mặt, lãnh đạo Báo Thanh Niên chúc mừng hai nữ đoàn viên được Công đoàn cơ quan T.Ư Đoàn trao tặng giấy khen danh hiệu Phụ nữ hai giỏi - giỏi việc nước, đảm việc nhà. Đó là nhà báo Vũ Thơ tại tòa soạn Hà Nội và chị Trần Thị Mỹ Linh, Kế toán trưởng, Trưởng phòng Kế toán - tài vụ. ️

4. Lâu lắm rồi tôi vẫn chưa có dịp trở lại những vùng quê đó nhưng những ký ức ngọt ngào của tôi về nơi ấy vẫn vẹn nguyên. Nhớ nhất là cảnh đợi phà, dù mệt thật nhưng đó cũng là dịp để tôi được ngắm nhìn cảnh sông nước tuyệt đẹp của vùng đất Tây Nam bộ, được đứng trên những chuyến phà qua sông mà bây giờ nó đã trở thành hoài niệm. Tôi như được hòa quyện lòng mình vào đất trời, được chạm tay vào dòng nước mát rượi đầy phù sa của sông Tiền, sông Hậu. Tôi nhớ những tình cảm của các bạn, các cô bác ở Tiền Giang, Bến Tre với những món quà cây nhà lá vườn đầy ắp. Nhớ tình người chân chất, nồng ấm của bác xe lôi ở Cần Thơ, của cô bạn cùng lớp đại học khi dấm dúi cho tôi cái vé xe và một túi trái cây để về lại Sài Gòn sau khi đã chở tôi dạo một vòng quanh bến Ninh Kiều bằng chiếc xe đạp như thời sinh viên. Tôi cũng không quên cô cháu gái chèo ghe dáng người nhỏ nhắn, da trắng, tóc dài ở miệt vườn Bến Tre dù rất mệt vì phải chèo ngược con nước nhưng miệng vẫn ríu rít kể chuyện quê nhà cho tôi nghe, trông thiệt dễ thương.️

Related products