$897
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của vua tài xỉu. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ vua tài xỉu.- Năm 2023: Yoosun Rau má đã vinh dự nhận được danh hiệu "Thương hiệu cộng đồng tin chọn" tại Webtretho AWARDS.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của vua tài xỉu. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ vua tài xỉu.Tâm thở dài. Anh vẫn không quên cái tên mà anh dự định sẽ đặt cho đứa con của hai người. Điều đó cũng có nghĩa anh chưa bao giờ quên cú quay lưng của cô. Tâm không phản bội anh. Nhưng cô chọn rời đi. Anh từng ví rằng anh và cô như một khối rubik. Chỉ cần một mảnh ghép rơi ra, khối rubik trở nên vô dụng. Cô rời đi, nhưng vẫn đau đáu một nỗi niềm. Giá như nghề của anh bớt khắc nghiệt một chút, nỗi cô đơn của cô những khi nhìn từ cửa sổ nhà mình ra đêm đen sâu hút đã không có cơ hội dày lên. Và cô ước giá như trái tim cô bớt yếu mềm. Cô từng trách anh vô tâm, luôn sẵn sàng lao đi giữa đêm khi có lệnh từ bệnh viện. Cô không tin rằng người từng sấp ngửa chạy đi tìm phân ngựa bạch cứu mạng mình năm xưa lại có thể bỏ rơi mình trong nhiều đêm như thế. Bây giờ, cô mới thấy lòng mình chật hẹp, nhỏ nhen biết bao.️
Là khách mời trong chương trình Điều con muốn nói, bé Minh Trang khiến Hoàng Oanh bất ngờ khi mang đến quyển nhật ký với dòng chữ nguệch ngoạc: “Hôm nay mình rất đau nhưng mình vẫn hiểu được mình rất yêu mẹ, mỗi lần mình đau là mẹ lại khóc, mình cũng khóc theo" hay “Hôm nay bác sĩ khám, báo với mẹ rằng phần trăm sống của con rất thấp, chỉ có 10% thôi. Con không sợ chết, con chỉ sợ không còn ở với mẹ”.️
Lúc này cậu con trai như cuốn hút ký ức ngày xưa của mẹ. Lắng tai nghe lời mẹ nói về người Cà Mau. Họ cần cù chăm chỉ, không ngại gian khổ, dù biết rằng vùng đất ấy thiên nhiên khắc nghiệt, thú dữ rình rập,… nhưng vẫn kiên trì khai hoang mở cõi và tạo nên thành quả để lại cho con cháu đời sau. Gia đình tôi là một điển hình, ông ngoại – ông nội vào những năm 1954 Đế quốc Mỹ và chính quyền tay sai Ngô Đình Diệm thực hiện chính sách di cư. Lúc ấy cha tôi mới 5 tuổi cùng gia đình rời bỏ xứ Quảng vào vùng Cà Mau sinh sống. Ngày ấy, khổ trăm bề bốn bên là vùng nước mặn. Ấy thế gia đình tôi bám đất, bám vườn mới có cơ ngơi như ngày hôm nay. Vất vả, khó khăn là thế, người Cà Mau luôn cảm thấy vui vẻ trọng nghĩa tình, coi nhẹ tiền bạc, vật chất. Sau mỗi buổi chiều đi làm đồng mọi người quây quần cùng nhau ngồi nhâm nhi bên ly rượu đế, ngân nga vài câu vọng cổ yêu thích. Lúc này trong nhà có món gì có thể thết đãi hết mọi người. Có thể gà vịt thả ngoài vườn hoặc cá, rùa, rắn, lươn… bắt được ngoài ruộng đều phơi bày hết ra.️