$866
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của trực tiếp giải hạng 3 quốc gia. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ trực tiếp giải hạng 3 quốc gia.Cũng không rõ! Nhưng hình như những người ở quê tôi cũng không bận tâm lắm chuyện đó. Họ cứ ở đấy, hằng ngày miệt mài với việc ruộng đồng, lo cho cuộc sống thường nhật. Gặp nhau trên đường là họ cười thật tươi mà niềm nở “Sài Gòn về nào bây? Đẹp trai dữ hen!”. Rồi đợt tản dân lớn nhất lịch sử do Covid năm vừa rồi, họ vẫn dang rộng đôi tay đón những đứa con tha hương rệu rã, nhừ đòn ấy trở về. Chăm lo, chữa lành bằng tình thương để sau đó nếu muốn những người con ấy lại cứ tiếp tục lao đi…️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của trực tiếp giải hạng 3 quốc gia. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ trực tiếp giải hạng 3 quốc gia.An Giang quê tôi là một vùng đồng bằng trù phú, hiền hòa với những dòng sông xanh ngắt lượn lờ uốn quanh, mỗi khi mùa nước nổi về, những dòng chảy ấy lại đỏ nặng phù sa như chuyên chở hết thảy những nghĩa tình, cần cù của người dân miền Tây dành cho cánh đồng, cây lúa. Về An Giang mùa gặt là cả một khoảng trời thanh bình, yên ả, chỉ đơn giản là ngắm nhìn từng bông lúa vàng ươm hay nghe tiếng sáo diều vi vu xa thẳm, thế thôi nhưng lại là cả một khoảng trời ký ức đẹp đẽ của tôi. Tôi nhớ cánh diều ngày ấy bay rất cao, mang cả những khát vọng và hoài bão của tôi đến những chân trời mới lạ. Không chỉ thế, những thức quà quê ở miền Tây luôn là những món quà vô giá đối với tâm thức của tôi, tôi thèm món canh chua cá lóc má nấu với bông điên điển, tôi nhớ món cá linh kho, nhớ từng con khô, chén cơm nguội những ngày nhà còn thiếu thốn, vất vả. Mỗi mùa nước nổi về, thân ảnh gầy gò của má trên chiếc xuồng ba lá giữa mênh mông sông nước càng làm cho tôi thấy thương nhiều hơn những điều giản dị. Má đã lam lũ vất vả nuôi tôi khôn lớn, miền Tây đã đùm bọc, nuôi nấng và chắp cánh cho những hoài bão của tôi. Tôi quên làm sao được? Tôi mãi mãi, mãi mãi sẽ khắc sâu hình ảnh thiêng liêng của vùng đất này trong trái tim mình. Những đêm dài ở phố thị, tôi lại mở từng tấm ảnh cũ ra để ngắm nhìn, rồi tôi bất giác bật khóc như một đứa trẻ vì nhớ rặng dừa nghiêng mình trong bóng nước và nhớ cả chiếc cầu tre nghiêng nghiêng bóng mẹ dưới đêm trăng.️
Ấy vậy mà đến lúc đi được, đi cứng rồi lại cứ suốt ngày đòi ra cầu khỉ chơi. Lúc nào “gõ dây thép” (gọi điện thoại bàn) xuống cũng đều nói nhớ miền Tây thì ít, mà nhớ mấy cây cầu khỉ thì nhiều. Nếu tinh ý một chút sẽ thấy cầu khỉ ngoài giá trị về giao thông, đi lại thì nó là sợi dây liên kết những con đường hai bên bị bờ sông, bờ rạch ngăn đôi. Ở đời người ta thường “có mới nới cũ” nên con cháu sinh sau, đẻ muộn chưa từng đi cầu khỉ đâu hiểu hết chuyện ngày xa xưa, đâu biết cầu khỉ có giá trị về vật chất lẫn tinh thần lớn thế nào. Thành thử câu chuyện làm quà về cầu khỉ chính là cách tốt nhất răn dạy về một thời nghèo đói nhưng nghĩa tình, khó khăn nhưng tử tế, thiếu thốn nhưng hào sảng của người miền Tây.️
Trong chuyên đề này, BSCKII Ngô Thị Ngọc Vân - Khoa Da liễu, Thẩm mỹ da, BV Đại học Y Dược TP.HCM sẽ chia sẻ chi tiết về cơ chế hình thành sẹo lồi/phì đại, phương pháp điều trị và quản lý ngăn tái lập sẹo về sau.️