Việt Nam có "hằng hà sa số" những món ăn đường phố hấp dẫn nhưng đối với nhiều du khách lần đầu tới đây, một số món có vẻ “quá sức” với khẩu vị của họ.
Các huấn luyện viên khuyên rằng nếu chị em muốn dành ít thời gian hơn trong phòng tập thể dục, tận hưởng thời gian ngoài giờ tập luyện nhiều hơn, đừng tìm đâu xa hãy tranh thủ tập squat mỗi ngày. Chỉ từ 15 - 30 phút vào bất cứ khung giờ nào phù hợp, không cần hỗ trợ về thiết bị, chị em có thể tập luyện và dễ dàng sở hữu vóc dáng hoàn hảo.
Thế là hằng ngày, quãng độ 5 giờ sáng, sớm nào anh em tôi cũng lò dò tới hậu đất với đầy đủ đồ nghề gồm giá, phảng, liềm... Bốn cọc dựng lên để định vị bốn góc. Một lớp năn bã bề mặt dày mịt được chúng tôi xỉa lên. Chỗ cao chỗ thấp, chỗ khô chỗ ướt, dọn xong được bề mặt là cả một kỳ công. Đến lúc đặt được lưỡi giá xuống đào thì thiên địa ơi, khó khó là, khó hơn nhiều lần so với đào một cái đìa mới. Chỗ ướt thì nhão, khi đưa lưỡi giá lên quăng thì chỉ còn một lớp bùn mỏng, cứ phèn phẹt thế, rất tốn công. Chỗ hơi khô thì bùn đen quánh lại, sấn xuống cũng khó vì dấn càng mạnh thì lưỡi giá càng bị mút vô đất, rồi khi đưa được lưỡi giá lên để quăng sình đi cũng khó, nó cứ dính bệt lấy lưỡi giá, nhất định không chịu rời đi, gây cảm giác cực kỳ khó chịu. Có lúc, vì lấy đà cố quẳng cho miếng đất bay đi, lưỡi giá cũng bất ngờ bay theo. Lại phải lọ mọ leo lên bờ đi kiếm lưỡi giá rồi lụi hụi tra đóng sao cho cái giá thật chắc chắn. Đến khổ!
Những nẻo đường gần xa tập 39 tối qua có những nội dung cho thấy Vinh đã sắp xếp buổi chúc mừng riêng và hẹn Đông đến. Với một người dày dạn tình trường như Vinh thì "chiêu bài" này không mới nhưng lại khiến Đông xúc động khó tả.
Xứ này chỉ có đất biển là mặn thôi, tất cả ngọt như mía lùi. Con người miền Tây sao mà chất phác, thân thiện và hiếu khách đến như vậy. Người ta sống với nhau bằng cái nghĩa cái tình, có gì ăn đó, cả nước uống ở cái vùng đồng chua nước mặn này cũng đặt ở trong những cái lu, rất quý hiếm, đó là món quà thơm thảo mà chủ nhà biếu khách lỡ đường xa. Thời giờ xây nhà cao cửa rộng nhưng vẫn còn thấy có một cái lu nước ở trước hiên nhà, hình như họ muốn giữ lại một chút cội nguồn, một chút dễ thương tội nghiệp trong thời thơ ấu mà không một nơi nào có.
1. Kiên Giang, tháng 7 năm 2021. Tui rời phòng, lê từng bước chân chệnh choạng, xiêu vẹo ra tiệm tạp hóa đầu dãy trọ. Dì ba chủ trọ xởi lởi bằng giọng "rặt" miền Tây, vừa bình dị vừa dân dã: "Mua gì đó cưng?". Tui thều thào trong cái đói lả người: "Dì ba bán chịu thêm cho con chục gói mì tôm. Ít bữa con trả tiền nghen dì ba. Chứ phòng con đói quá rồi dì ba". "Cưng nói thiệt hông đó? Chèn đét ơi. Ta nói, bữa trước cưng cũng mua chịu chai mắm với bốn ký gạo, cũng nói ít bữa con trả. Mà mấy hổm rày có thấy gì đâu. Mấy cưng là mua chịu miết thôi nghen", dì ba vừa nói, vừa cười rồi vừa quơ tay lấy cả đống mì với chục quả trứng gà bỏ vô bịch. "Này là cho, chứ hông có bán nghen chưa. Mà báo cưng cái tin vô nói lại với ba thằng kia. Tháng này miễn phí nhà trọ cho mấy cưng đó. Hông có lấy đồng xu cắc bạc nào đâu. Nghe hú hồn chưa?", dì ba nở nụ cười hiền hậu. Nụ cười tươi rói giữa cái nắng ban trưa rát bỏng, gắt gỏng.
5.53GB
Xem5.97B
Xem574.46MB
Xem95.64MB
Xem3.83GB
Xem628.79MB
Xem79.8977.34MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
nhatvip cho iphone khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
748mm live
2025-10-05 11:05:43 g88
821thẻ vàng 5 chỉ
2025-10-05 11:05:43 xúc xắc tài xỉu
611tải app 33win
2025-10-05 11:05:43 Khuyến nghị
7001XBET
2025-10-05 11:05:43 Khuyến nghị