"Năm thành viên lãnh đạo đoàn ở biệt thự Le Cèdre ở Versoix, bên hồ Léman. Biệt thự này còn có tên gọi khác là Chateau de Versoix, có nhiều cây cối. Còn các nhân viên, tùy tùng phục vụ phái đoàn ở Hôtel d'Angleterre. Để săn đón tin tức, các nhà báo luôn sẵn sàng thường trực ở bên ngoài tòa nhà phái đoàn ta ở. Hồi đó chưa có ống kính tê-lê nên nhiều phóng viên trèo cả lên tường để chụp ảnh. Tôi còn nhớ, mỗi khi họp báo, nhiều anh em trong đoàn lại được huy động ra làm phục vụ viên.
Nhìn những em bé người H'Mông mặt mũi nhem nhuốc, tóc vàng hoe cháy nắng, quần áo cũ sờn, Hoa thấy lòng dậy lên một niềm thương xót khó tả. Những nụ cười vẫn tươi rói, tỏa rạng. Nụ cười của trẻ thơ vẫn luôn là nụ cười đẹp nhất. Càng sống trong nghịch cảnh bao nhiều, sức sống của mầm non lại càng mạnh mẽ, mãnh liệt bấy nhiêu. Nhìn các em, Hoa lại nhớ về tuổi thơ chân đất đầu trần lấm lem của mình. Nhưng cũng như mấy em bé H'Mông bây giờ, Hoa và bạn bè ngày ấy cũng không hề thấy mình khổ. Núi rừng đã cho Hoa có một tuổi thơ trọn vẹn, đủ đầy. Núi rừng đã ôm ấp Hoa cả thời thơ dại, để rồi giúp cô vẽ nên bao ước mơ và biến nó thành hiện thực. Bây giờ, núi rừng lại giúp Hoa khởi nghiệp. Bấy nhiêu thôi đã khiến Hoa thấy mình mắc nợ mảnh đất này quá nhiều. Cô không muốn chờ tới lúc giàu sang đủ đầy rồi mới nghĩ tới chuyện trả ơn. Mà chờ tới lúc ấy thì biết đến bao giờ. Vậy là cứ lâu lâu, Hoa lại chuẩn bị quà, đi tới các điểm trường như thế này. Quà là chiếc cặp sách, bộ quần áo mới, bánh kẹo… Dù quà nhỏ nhưng bọn trẻ vẫn vui, ai chẳng vui khi nhận được quà. Hoa chỉ muốn góp chút sức lực bé nhỏ của mình khiến sức sống của những mầm non ấy thêm phần mạnh mẽ hơn. Cũng như Hoa, các em rồi sẽ rời khỏi núi rừng khi lớn lên. Trong số ấy nhất định có người quay trở lại, tiếp tục những gì Hoa và mọi người đã và đang làm. Hoa tin chắc thế.
Ông Đinh Văn Phúc (52 tuổi, ở xã Cẩm Hà) cho biết tuyến đường Nguyễn Chí Thanh là con đường huyết mạch kết nối cầu Nguyễn Duy Hiệu ra tỉnh lộ 607. Việc dự án chậm triển khai đã ảnh hưởng rất lớn đến đời sống của hàng chục hộ dân hai bên đường. "Tuyến đường này đã xuống cấp nghiêm trọng. Mặt đường cũ bị bong tróc, chi chít ổ gà, mùa nắng thì bụi bặm, mùa mưa thì lầy lội. Chỉ sau trận mưa nhỏ, mặt đường đã xuất hiện các vũng nước khiến người đi đường bất an. Mấy năm nay, bà con địa phương chịu đựng cảnh sống chung với ô nhiễm", ông Phúc nói.
Ông Phạm S cho rằng, đây được xem như cú hích cực kỳ quan trọng góp phần phát triển ngành du lịch của tỉnh Lâm Đồng nói riêng và vùng Tây nguyên nói chung. Sau khi hạ cánh du khách đến Đà Lạt chỉ khoảng 28 km, có thể đi vào các tỉnh Tây Nguyên, Ninh Thuận, Bình Thuận rất thuận lợi.
"Lần bị thương thứ hai, máu chảy nhiều nhưng anh Hiền vẫn không lùi về phía sau", ông Lê Văn Năm, nguyên Đồn trưởng Đồn biên phòng Ma Lù Thàng (thời điểm 1976 - 1980) nhớ lại: "5 giờ chiều 17.2.1979, đạn dược hết sạch. Ban chỉ huy đồn quyết định rút lui. Anh em bò đến định cõng Hiền gãy 2 chân, băng bó khắp người, nhưng anh vẫn ôm khẩu RPD còn chưa đầy băng đạn và cương quyết: "Tôi bị thương nặng, đi theo sẽ gây khó khăn cho anh em. Để tôi ở lại cản địch cho mọi người rút"".
Chia sẻ tại hội thảo, bà Ramla Khalidi, Trưởng đại diện thường trú của UNDP Việt Nam cho rằng, sự phụ thuộc vào sản xuất điện than đang đặt ra những thách thức đáng kể đối với sự phát triển bền vững và an ninh năng lượng.
6.27GB
Xem2.36B
Xem879.77MB
Xem95.64MB
Xem1.24GB
Xem973.85MB
Xem15.8926.62MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
lịch bóng đá tuyển việt nam khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
899free livescore 7m
2025-09-05 20:46:57 blackjack underlayment
821bk8000
2025-09-05 20:46:57 sin888
551đánh xóc đĩa online uy tín miso88
2025-09-05 20:46:57 Khuyến nghị
700SOC88
2025-09-05 20:46:57 Khuyến nghị