$648
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của bossfun club. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ bossfun club.Bản thân Anh Thư phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều để đưa ra quyết định cho tương lai: “Mình thật sự rất muốn đi học tiếp. Sống ở nông thôn, nhìn những người phụ nữ lớn lên chỉ biết ở nhà nội trợ rồi thỉnh thoảng lại bị bạo hành, xem thường nên mình càng muốn bản thân phải có vị trí tốt trong xã hội. Nhưng mình cũng thương mẹ, gia đình lúc đó thật sự chỉ còn đủ tiền chi trả cho việc chữa bệnh. Thấy mình phải khổ tâm suy nghĩ nên mẹ đã động viên đi học đại học. Mẹ dặn: Nếu đã chọn con đường này thì phải thật sự cố gắng, nỗ lực hết mình, có gian nan thì cũng không được bỏ”.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của bossfun club. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ bossfun club.Những ngày qua, vừa nuôi mẹ tại bệnh viện, anh Phong vừa tìm hỏi người thân quen vay mượn tiền và tìm người cầm cố căn nhà nhỏ. "Nhà nếu mất có thể làm lại được, nhưng …", anh Phong nghẹn ngào không nói hết câu và khuôn mặt hốc hác vì thiếu ăn, thiếu ngủ của anh đẫm đầy nước mắt.️
Thế nhưng, nếu Hà Giang được xem là vùng cao, vùng sâu, vùng xa thì cao nguyên đá thuộc về cụm địa hình hiểm trở, xa cách và có độ cao bậc nhất của tỉnh. Vì vậy, đi liền với sự lãng mạn, nên thơ, sự hùng vĩ còn là sự khắc nghiệt. Khắc nghiệt ở đây là về thời tiết, về việc thiếu nước sinh hoạt và thiếu đất canh tác. Đó là lý do vì sao Phìn luôn muốn tôi và những vị khách nghỉ tại homestay của anh có một buổi trải nghiệm trên nương rẫy, để hiểu rõ người H'Mông canh tác hốc đá như thế nào. Phìn cho biết, người H'Mông thường dùng đá xếp quanh các mảnh đất để che chắn, chống xói mòn, rửa trôi đất. Nhiều hốc đá tự nhiên được họ gùi đất đổ vào và trở thành hốc canh tác. Trên những nương đá cao và dốc này, họ trồng ngô, xen canh các loại hoa màu như cây đậu răng ngựa, rau cải…️
"Rừng rậm phía trong, rừng thưa phía ngoài. Hằng ngày chúng tôi vào rừng chặt cây kéo về làm nhà cửa doanh trại. Lúc ấy đã 4 năm sau chiến tranh, thú rừng đã kéo về, đói ăn, liều tấn công trâu bò, vật nuôi và cả bộ đội, nên đi đâu cũng phải mang súng", ông Hữu kể lại và nhớ: "3 năm đầu vẫn thuộc quân đội, có lương thực dưới xuôi gửi lên. Khi chuyển sang Bộ Nông trường (nay là Bộ NN-PTNT) phải tự túc, bộ đội chuyển sang công nhân, lớ ngớ không biết sản xuất kinh doanh, có nơi đói quá, phải liều đi kiếm đồ ăn".️