Một cán bộ quản lý ngành giáo dục TP.HCM cho biết có những địa phương tỷ lệ bán trú chỉ khoảng 40%, dân số cơ học tăng cao, phòng ốc không đủ để tổ chức bán trú. Có trường tiểu học sĩ số quá đông, tỷ lệ bán trú chỉ khoảng vài phần trăm, nhà trường sẽ cân nhắc các trường hợp cụ thể của HS để xét ưu tiên. Nỗ lực chung của các địa phương là phấn đấu đủ chỗ học cho HS, để 100% các em được đi học đúng độ tuổi, không phân biệt thường trú, tạm trú. Còn việc được ăn trưa, nghỉ trưa ở trường (bán trú), rất mong phụ huynh bố trí thời gian lo cho con em.
Mới đây, PV Thanh Niên đến Nhà máy thủy điện Đăk Kar để tiếp xúc với những người đi săn ươi trở về. Tại bãi đất trống gần nhà máy có cột một sợi dây cáp để những người đi săn ươi đu xuống sông rồi đi vào rừng tìm ươi... Chờ được một lúc thì có hai người đàn ông ngoài 40 tuổi đu dây cáp theo lối mòn lên tới bãi đất trống, trên tay mỗi người xách một túi nặng khoảng 10 kg. Qua chào hỏi, hai người này cho biết vừa đi săn ươi bay từ sáng sớm giờ đang trên đường về nhà. Ông Nguyễn Văn Đoàn (48 tuổi, ngụ H.Bù Đăng) tâm sự: "Hai anh em tôi sinh sống chủ yếu bằng nghề đi rừng, chuyên đi săn lộc trời trong các cánh rừng phòng hộ. Đến mùa nào đi mùa đó, vào mùa hoa thì đi tìm mật ong, mùa ươi thì đi săn ươi bay. Nghề đi rừng cũng hên xui, ngày gặp may thì kiếm được vài ba triệu, ngày ít thì được vài trăm, cũng có ngày về tay không. Vất vả lắm chẳng sung sướng gì đâu".
Anh Tuyên cho hay: "Hôm nay tôi đi mua lần đầu nhưng chắc phải quay lại lần sau để mua thêm, vì vẫn còn thiếu. SGK toán, ngữ văn lớp 12 bộ Chân trời sáng tạo đã hết hàng nên tôi mua đỡ cuốn của bộ Cánh diều để con học trước". Phụ huynh này cũng cho biết thêm, thầy giáo của con gửi danh mục sách HS cần chuẩn bị, phụ huynh tự đi mua. Anh thích trực tiếp ra cửa hàng lựa sách sẽ yên tâm hơn.
Cái lì đôi lần khiến ba đâm bực, nổi giận. Mà những khi như thế ba chẳng biết cách nào cho tôi ngoan, ngoài việc cho vào mông mấy roi. Đánh con với ai đó là bạo lực. Nhưng bao nhiêu lằn trên mông tôi là y như bấy nhiêu cái quất ngược lòng ba vậy. Có lẽ, dùng roi là cách cuối cùng để dạy con khi mà những lời bằng miệng trở nên vô tác dụng. Tôi khóc mếu máo, rồi rống to. Khóc rồi nín, nín lại lì. Và cứ thế lại được thưởng đòn no nê. Vậy đó mà bây giờ thành kỷ niệm để nhớ trong tâm tưởng.
Từng có con thi tốt nghiệp THPT và nay đã là sinh viên năm 2 của Trường ĐH Kinh tế TP.HCM, chị Lê Thị Ngọc Hà, ngụ tại chung cư Trường Sa, P.17, Q.Bình Thạnh (TP.HCM) nhớ lại: “Những ngày gần thi tốt nghiệp THPT, do áp lực quá lớn nên lúc nào tôi cũng thấy con lo lắng. Buổi tối tôi thường xuyên thấy con trai học bài đến 2 giờ sáng mới đi ngủ, ngủ chưa được 3 tiếng đồng hồ thì đã thấy con dậy ngồi vào bàn học bài tiếp. Lúc đó, tôi cảm thấy lo lắng và khuyên con là buổi tối chỉ học bài đến 10 giờ là phải đi ngủ để giữ gìn sức”.
Bà con dòng họ từ gần đến xa gom lại hơn trăm nhà, và cũng có hơn trăm lễ giỗ mỗi năm. Bà nội mỗi lần lật lịch đều nhắc, “đầu tháng này giỗ ông cốc cúng ở nhà bà Năm bên Chắc Cà Đao, mười ba thì giỗ bà cồ cúng ở nhà ông Bảy ở Mặc Cằng Dưng, lui cui cuối tháng lại phải làm bánh ú đi cúng giỗ cậu Năm ở nhà nhắc cô Sáu bên Sơn Đốt”. Dường như hàng trăm lễ giỗ không ai mời nhưng phải đi vì chữ hiếu của cháu con, bà nội đều nhớ rành rọt. Có khi bà nhớ cả những đám giỗ trong xóm hoặc nhà của bạn bè từ thuở xa xưa. Nỗi nhớ ấy trong bà nội như cái khuôn, in lại trong trí óc đứa trẻ - là tôi năm xưa một cách nhớ vanh vách bằng vô thức. Điều đó là niềm tự hào của nội rằng bà đã có một đứa cháu xứng đáng, nối truyền đạo lý, “giỗ quải ông bà thì không bỏ được”.
2.22GB
Xem9.77B
Xem289.45MB
Xem95.64MB
Xem3.62GB
Xem395.36MB
Xem72.2442.72MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
nhà cái vn88 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
762bảng xếp hạng bóng đá 2 ý
2025-07-28 20:38:11 giải anh 12 mới
366xs thumn
2025-07-28 20:38:11 g88
548Mậu Binh
2025-07-28 20:38:11 Khuyến nghị
700dabet io
2025-07-28 20:38:11 Khuyến nghị