$902
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của jili city. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ jili city.Sau những sự kiện đơn lẻ mỗi khi trình làng dòng xe mới của nhà sản xuất hay hoạt động tiếp cận khách hàng của mỗi đại lý ở mỗi tỉnh, thành khác nhau. Mới đây, nhằm mang đến trải nghiệm chân thực nhất đồng thời để người tham gia cảm nhận rõ khác biệt của ô tô điện nói chung cũng như đặc trưng của xe điện VinFast… Hãng xe Việt Nam mang dàn ô tô điện hùng hậu nhất của hãng đến trường đua Đại Nam (Bình Dương) trong hai ngày 29 - 30.6.2024) để người tham gia thử sức.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của jili city. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ jili city.Theo lịch trình, Ngày hội đạp xe Vì hòa bình diễn ra trong 2 ngày. Ngày 29.6, tại Khu di tích Đôi bờ Hiền Lương - Bến Hải (H.Vĩnh Linh), tất cả các tay đua, đại biểu, người đam mê bộ môn xe đạp không phân biệt giới tính, độ tuổi đều được tham dự lễ hội diễu hành. Sau khi chào cờ ở cột cờ giới tuyến Hiền Lương, đoàn diễu hành 42 km theo lộ trình: xuất phát từ Di tích quốc gia đặc biệt Đôi bờ Hiền Lương - Bến Hải đi qua cầu Hiền Lương đến ngã ba Trung Sơn (H.Gio Linh) rẽ vào Tỉnh lộ 76 và tiếp tục diễu hành đến Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Trường Sơn, sau đó kết thúc tại Công viên Fidel (TP.Đông Hà).️
Dọn về khu Thảo Điền chưa bao lâu, nghệ sĩ Phạm Tuấn Ngọc đã tổ chức buổi gặp gỡ báo chí tại "ngôi nhà nghệ thuật" của mình. Anh cho biết, khi chủ cũ lấy lại mặt bằng cho thuê, may mắn anh tìm được ngôi nhà cấp bốn hiện tại và bắt tay vào cải tạo, trang trí mọi thứ để làm nơi sáng tạo và gặp gỡ nghệ sĩ, KOL (những người có sức ảnh hưởng). ️
Có khi đang những lức rửa chén, chà nồi dưới mé sông, hay đi hái đám rau dền, rau má, Hận cũng tìm thử coi xung quanh có ai tên giống mình hay không. Hận nghĩ về những người hàng xóm láng giềng trong kinh Xẻo Cau này, về những đứa con gái đang độ tuổi như Hận. Sao mà nhìn chung toàn những Hồng, Đào, Lan, Mai, Cúc… còn chỉ mình Hận là có cái tên quá khác biệt với tụi nó. Còn gì buồn hơn khi cái tên là cái gắn bó bên mình đến suốt đời mà sao mình không cách nào thương nó được. Đã biết bao lần Hận cố gắng tập thương cái tên của mình, nhưng vẫn không được. Cái tên vẫn làm lòng Hận nhức nhối. Hận nhớ khi ra đồng mò cua, lỡ như mà có bị cua kẹp đứt tay, thì vết thương cũng chảy nước vàng rồi kéo da non, rồi lại lành như cũ. Còn trót mang một cái tên xấu xí, nghiệt ngã, thì như thể một nhát chém vào tim mình, chỉ cần ai đó vô tình buột miệng kêu lên, thì vết thương lại không ngừng gỉ máu. Hận chua chát. Hận nhận ra là cái mà nó sợ nhất không phải những tiếng la, tiếng chửi, hay những lời nói xấu người ta đơm đặt sau lưng mình, mà là những tiếng kêu tên. Tiếng má hay ai đó kêu "Hận ơi!" làm nó đau đớn nhiều hơn so với những câu nói bất kỳ nào khác. Nhưng nói thì nói vậy, chứ Hận cũng không dám trách má mình. ️