Cụ thể, trước đây khách nước ngoài, đặc biệt là các thị trường xa như Mỹ, Anh… muốn đến VN phần nhiều vì tò mò. Thậm chí vẫn còn nhiều người hỏi không biết VN còn chiến tranh hay không, những di tích chiến tranh nổi bật hơn danh lam, thắng cảnh. Thời gian qua, những thông tin, hình ảnh đất nước có nền kinh tế đang phát triển, du lịch đẳng cấp, thiên nhiên tươi đẹp với nhiều loại hình sản phẩm du lịch mới hấp dẫn… của VN ngày càng được lan tỏa rộng rãi trên thế giới. Cùng với đó, chính sách thị thực thông thoáng, cởi mở hơn nên khách inbound tới VN dễ hơn, ở lâu hơn. Ngoài ra, thay vì đi theo từng đoàn lớn trên những xe buýt to đến tham quan, khám phá thì giờ khách nước ngoài cũng đi theo những nhóm nhỏ hơn, từ 20 - 25 người/đoàn. Họ có thể là những gia đình hoặc những hội bạn có cùng chung sở thích như thiền, yoga, checking, khám phá văn hóa lịch sử bản địa…ghép chung cùng đoàn.
Đây là ngày thứ sáu mươi tám anh nằm trong căn phòng này.
Trước kia Thảo Đường Thiền Tự nằm trên đường Hùng Vương quận 6 bên bờ rạch Ông Buông với diện tích khoảng 900m2. Sau này nhờ sự trợ duyên của Phật tử và nhờ sự chung tay đóng góp của cộng động người Hoa và kiều bào gần xa mà Thảo Đường Thiền Tự đã được trùng tu khang trang và rộng rãi hơn ở địa chỉ ngày nay 184 Trần Văn Kiểu (P.10, Q.6)
Ông ngoại tôi là "dân chợ", phân biệt với những người sống trong bưng biền. Ông ngoại học nghề hớt tóc. Tuy thời ông ngoại không được ăn học, nhưng ông ngoại cũng đã hoàn thành một cuốn hồi ký. Cuốn hồi ký dày đặc lỗi chánh tả đó đã được tôi "hiệu đính". Tôi thương ông ngoại tôi bởi tánh hà tằn hà tiện, thích ăn cơm với cọng rau đắng mọc sau hè. Cũng thương ông ngoại đã nói cho tôi hiểu rất nhiều về vùng sông nước, về những con người "hồi đó". Tôi cũng thương ông ngoại, vì cái tình đối đãi của ông ngoại với "rể Bắc", là cha tôi! Còn bà ngoại tôi, gốc địa chủ, nhưng cực kỳ giỏi về buôn bán. Sau này bà ngoại tôi lên Sài Gòn là tiểu thương một thời ở vùng Chợ Lớn.
Và trên suốt những chặng đường về quê ấy, ta như cảm nhận được những nghĩa cử tuy nhỏ nhưng lại làm ấm áp người hồi hương. Đó là cái nghĩa cái tình của những người miền tây sông nước đã được cha ông để lại “từ thuở mang gươm đi mở cõi”. Chẳng ai bảo ai, không ai quen biết ai, ấy vậy mà họ lại nhận ra đồng hương của mình từ biển số xe quen thuộc như nhìn vào biển số 66 là biết ở Đồng Tháp, 67 là Kiên Giang… họ cũng vui vẻ chạy lên gần hỏi thăm nhau một câu y như là cả hai đã quen nhau từ trước hẹn nhau cùng về quê: “Ông anh 'dìa' đâu Đồng Tháp 'dị'?”…
Đó là khoảng hơn mười năm trước, khi chị chủ nhà sinh đứa con thứ hai, và liên tục cần người phụ việc, ẵm em. “Tìm osin thời nay còn khó hơn tìm chồng” là lời cảm thán vừa đùa vừa thật của những ai bận bịu, vướng víu bởi việc nhà, trẻ nhỏ, người già đau ốm... Chỉ trong thời gian ngắn, chị chủ mệt mỏi vì phải đổi người giúp việc, bởi họ nghỉ ngang hoặc không thể đáp ứng nổi yêu cầu công việc.
1.26GB
Xem3.81B
Xem413.42MB
Xem95.64MB
Xem4.62GB
Xem181.34MB
Xem16.6266.74MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
79sodo app khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
628bet111
2025-08-15 09:26:30 code kuwin vip
784link ibet không bị chặn
2025-08-15 09:26:30 g88
175trực tiếp giải indonesia liga 1
2025-08-15 09:26:30 Khuyến nghị
700nohu52.net apk
2025-08-15 09:26:30 Khuyến nghị