Món salad từ cà chua bi, ớt chuông, dưa chuột… sẽ không chỉ mang lại vị thanh mát dễ chịu mà còn đưa tới cảm xúc của một mùa hè thực thụ khi có sự "tham gia" của húng quế cùng loại giấm làm từ rượu vang đỏ thú vị.
"Dù có lợi nhuận ổn định nhưng với tôi, chỉ dạy thêm như thế này lại không có nhiều ý nghĩa về phương diện giáo dục. Tôi chưa từng nghĩ sẽ mở trường tư thục. Đó là điều rất viển vông vì chỉ những tập đoàn lớn hoặc nhà thờ, tổ chức tôn giáo mới thực hiện được. Chưa kể, nhiều trường tư khác đã thành lập lâu đời thì làm sao cạnh tranh được với họ. Nhưng vì học sinh, vì cộng đồng, tôi quyết định liều", anh Vỹ nói.
Thật lạ, không chỉ Hậu Giang thôi, lời hát trên đã có sức khái quát và khắc họa rõ nét về người và đất miền Tây nói chung. Như hòa quyện, kết nối, trải dài một miền sông nước bao la, hiền hòa, thắm đẹp dù “gian lao mà anh dũng”. Như bông điên điển, như lục bình trôi, bông súng, bông mướp, bông bí, bông so đũa... hầu như quanh năm đều “nở nụ cười” chân chất, ngọt ngào mà thiên nhiên, sông nước, miệt vườn chỉ dành cho nơi đây. Có nơi đâu bông là rau mà rau cũng là bông? Tôi đi qua miền Tây, bạn ghé lại miền Tây, du khách phố phường xa hoa đến thăm chơi miền Tây..., tất cả đều không khỏi ngỡ ngàng, say sưa, thích thú trước vẻ đẹp tự nhiên của một vùng sông nước hữu tình, kênh rạch chằng chịt, rừng dừa xôn xao xõa tóc dài trong nắng; miệt vườn nhà ai xanh mướt trái cây thơm, giẫm chân lên đất như còn nghe nặng mùi phù sa thưở xa xưa mở cõi. Những con xuồng nhỏ ấy, chắc chắc một lần, đôi lần, đã đưa tôi, đưa bạn dạo quanh những dòng kênh với hai bên là rừng dừa nước xập xì, lao xao. Ngồi trên xuồng nhìn rừng dừa xanh ngát, tôi chẳng biết chúng có tự bao giờ. Hay là tự chúng sinh ra cùng với phù sa ngàn đời như buổi cha ông nhọc nhằn mở đất gieo cây?
Tôi chầm chậm lái xe qua cầu Rạch Tàu, đúng như Bình nói, qua hết cầu thì chỉ còn rừng tràm trước mặt, rẽ trái vào đường xóm nhỏ đi tầm 2 km nữa là ra Đất Mũi. Tôi lội bộ vào xóm, hỏi tên cha của Bình, nhưng chẳng ai biết. Cuối cùng, có bà lão nào đó nhớ tên ông, chỉ đường cho tôi vào nhà Bình. Nhờ đó tôi cũng biết thêm, năm xưa Bình về quê lấy chồng, chỉ sau một năm thì cha Bình mất.
Chị Nguyệt tâm sự: "Chỉ những NKT mới là chuyên gia của NKT". Nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần của chị không phải ai cũng thấu hiểu, và chị tìm đến những người đồng cảnh. Bắt đầu từ những buổi gặp mặt những người cùng chấn thương cột sống và nhiều NKT khác, chị tự nhủ bản thân sẽ phải cố gắng gấp 5, gấp 10 lần so với ngày xưa để có thể giúp được chính mình và những người như chị. Những dự án nhỏ nảy mầm trong suy nghĩ, bắt tay vào làm mới thấy nhiều khó khăn và rào cản bởi khuyết tật của bản thân nhưng không vì thế mà chị từ bỏ.
Nếu dùng tay gần cửa nhất để mở như thói quen thông thường của các tài xế hiện nay, cánh tay này dễ dàng đẩy cửa ra thật nhanh khi chưa kịp quan sát khiến người đi tới từ phía sau trở tay không kịp, thậm chí hành động này còn gây ra tai nạn nguy hiểm chết người nếu phương tiện bên ngoài đang di chuyển ở tốc độ cao.
8.12GB
Xem294.34MB
Xem64.9994.87MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
2025 05 11 xoso567 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
99576hi88.com
2025-08-11 16:34:57 vbet88
831soi cầu xsmb lodephomnay
2025-08-11 16:34:57 nổ hũ mùa 9
467Luật cá độ bóng đá
2025-08-11 16:34:57 Khuyến nghị
700tool sunwin
2025-08-11 16:34:57 Khuyến nghị