Từ một góc nhìn khác, luật sư Trần Minh Cường (Đoàn luật sư TP.HCM) cho rằng chưa có sự công bằng giữa các dự án của DN tư nhân và các dự án đầu tư công của nhà nước. Thực tế cho thấy các dự án của DN tư luôn mong muốn đưa đất vào khai thác, sử dụng càng nhanh càng tốt. Bởi dự án bị "ngâm" càng lâu, để kéo dài thì DN càng chịu nhiều thiệt hại khi đa số tiền làm dự án là vốn huy động, vay tiền ngân hàng. Dự án để lâu thêm một ngày là chi phí vốn đội lên, khiến giá thành tăng cao, giảm sự cạnh tranh. Còn đa số các dự án "treo" hiện nay là các dự án đầu tư công bằng vốn ngân sách. Đặc biệt là những dự án hạ tầng, công trình công cộng, giáo dục, y tế… thường kéo dài lê thê cả trước và sau khi dự án được triển khai. Điều này không chỉ gây lãng phí về nguồn lực đất đai mà cả với ngân sách nhà nước khi đa phần các dự án kéo dài thì vốn bị đội lên gấp nhiều lần so với ban đầu.
Hợp tác kinh tế, đầu tư, thương mại tiếp tục tiến triển tích cực và hiệu quả hơn, hợp tác kinh tế vùng biên phát triển năng động, không chỉ gia tăng độ gắn kết giữa ba nước mà còn góp phần quan trọng vào việc nâng cao đời sống bà con vùng biên giữa Việt Nam - Lào, Việt Nam - Campuchia cũng như giữa ba nước.
Ở những phố biển ngày xưa, khi đô thị chưa phát triển hiện đại, những đêm trời mưa bão, những đêm biển động, từng cơn gió lạnh ùa về, thì hình ảnh làm cho tôi nhớ nhất lại là những con phố đìu hiu với ánh sáng yếu ớt của những ngọn đèn vàng, mà có khi là đèn dầu của những hàng quán khuya nữa. Quy Nhơn khoảng đầu những năm 1960 thì có lẽ đô thị cũng còn đơn sơ lắm. Hình ảnh ấy nó khắc sâu vào hồn tôi như là cảm giác bé nhỏ, mong manh và yếu ớt của kiếp người vậy.
Còn ba cái chuyện chia bè chia phái thì đâu cũng có chớ có riêng gì cái xưởng mộc này đâu. Hơn chục người mà cũng chia ba, bốn nhóm. Rồi chuyện sanh nạnh nhau khi làm việc nữa chớ, gặp chuyện khó thì người này đùn đẩy người kia. Mỗi lần cần khiêng vác nặng nhiều ông lại kiếm chuyện trốn tránh. Trong số đó, Ba Mừng là người né việc giỏi nhất. Người thông cảm nói ổng sức yếu, kẻ không ưa thì kêu làm biếng chớ yếu ớt cái nỗi gì, thử vô bàn nhậu coi ai nhậu lại ổng. Nhìn cái tướng ốm nhách ốm nhom của ổng, người độc mồm nói hổng chừng mắc bệnh sida, si điếc gì đó nên mặt mày cứ xám xịt. Mấy lần họp hành đem ra bàn cãi nhưng rồi cũng đâu vô đó. Bởi nói đi thì cũng phải nói lại, ở mấy trại mộc khác thợ phụ toàn mấy thanh niên trai tráng nên tụi nó bao thầu hết mấy cái chuyện nặng nhọc. Thợ chính chỉ ngồi một chỗ làm thôi. Còn ở đây thợ chính, thợ phụ gì cũng già như nhau nên biết kêu ai. Thì thôi, nương nhau mà sống chớ làm căng ra cũng không được gì.
Tôi hỏi bà tại sao không đi trồng rừng ban ngày mà lại trồng ban đêm và rạng sáng. Bà Minh nở nụ cười chất phác của người nông dân mà bảo: "Tùy thuộc vào lịch thủy triều lên xuống chứ chúng tôi đâu tự quyết được. Nước rút ban đêm thì phải tranh thủ đi trồng, buộc cọc để khi nước dâng thì cây mới sống sót được".
Chỉ lúc đốt nhang bàn thờ là ai nấy đều ăn mặc chỉnh tề, trang nghiêm. Bàn thờ dù có đơn sơ nhưng là vùng tâm linh quan trọng nhất. Cũng như lúc ông bà còn sống người xứ tôi luôn hết lòng thờ mẹ kính cha.
1.94GB
Xem8.76B
Xem556.98MB
Xem95.64MB
Xem5.57GB
Xem937.58MB
Xem25.7296.26MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
tải tài xỉu 68 cho iphone khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
569hi888
2025-05-01 00:06:13 00940
773game meo chuot dua xe
2025-05-01 00:06:13 97win.com.co
489lode88 bi bắt
2025-05-01 00:06:13 Khuyến nghị
700fi8853
2025-05-01 00:06:13 Khuyến nghị