Nội dung bài thơ là lời kể của một em gái Bến Tre gửi cho anh ở ngoài Bắc về những câu chuyện đấu tranh và tội ác của Mỹ ngụy đối với người dân và phong trào cách mạng ở nơi này. Nhà tưởng niệm đã ghi lại khá đầy đủ nội dung từ khởi phát phong trào Đồng Khởi cho đến thắng lợi sau này dù nhiều hy sinh mất mát.
Tuy nhiên, chiếc xe buýt đó không bao giờ đến, và sau khi điên cuồng gọi điện cho cảng để sắp xếp phương tiện di chuyển, cuối cùng họ cũng quay lại bến tàu để rồi thấy du thuyền Norwegian Encore đã rời đi - mang theo hộ chiếu, thuốc men và quần áo.
"Chỉ 1 thời gian ngắn, rau bán đắt, cả chồng tôi cũng phụ gói rau đến tận khuya. Trong cái lạnh tôi vẫn thấy rất vui vì đã giúp được gia đình", chị Thúy nhớ lại cơ duyên mình bén duyên với nghề nông.
Khi tôi gặp lại Mạnh Hùng, anh đã là bác sĩ phẫu thuật danh tiếng, làm việc tại Bệnh viện quốc tế FV. Có dịp hiểu Mạnh Hùng hơn, tôi mới vỡ lẽ lý do sâu thẳm vì sao Mạnh Hùng chọn ngành y, không đơn thuần chỉ vì tiếc sách. Từ nhỏ xíu, cậu đã lon ton chăm sóc bệnh nhân (BN): thay chiếu, bê thức ăn, lau chùi dịch ói… Ngày đó, chuyện BN ở lại trong nhà để được ba Mạnh Hùng điều trị, có khi hằng tháng trời là điều bình thường. Họ được người nhà vị bác sĩ chăm sóc hệt như trong gia đình, cũng chẳng thấy ai tính công, tính phí. Xem BN như người nhà là khẩu hiệu, là mục tiêu phấn đấu ở đâu đó nhưng ở Mạnh Hùng, điều này đã ăn sâu trong tâm trí anh ngay từ hồi còn thơ bé.
Điều hay của nhóm chính là các chú không kêu gọi hỗ trợ, không quyên góp từ bất cứ ai. Họ tự tạo nguồn vốn từ việc đốn cây, bán củi, làm thuê công nhật… Chú Tư Tài kể nhiều người có lòng tốt muốn trao tiền để nhóm dựng nhà tặng bà con nghèo, nhóm từ chối nhận tiền mà đề nghị họ trực tiếp mua vật tư, nhóm sẵn lòng hỗ trợ công lao động. "Mình toàn đàn ông, với lại nông dân nữa, các chú ngại giữ tiền bạc, có chi sơ suất lại mang tiếng. Thôi, mình cứ ra công, làm bằng cái tâm", chú Tư Tài cho biết.
Những người làm trong ngành y đều biết các ca mổ ở phòng Cathlab được thực hiện bằng các thủ thuật hiện đại, ít đau, ít chảy máu nhưng bệnh nhân thì không hiểu rõ tường tận đến vậy. Khi được đưa vào phòng mổ, phải cách ly người thân, thông thường người bệnh sẽ có cảm giác lạnh lẽo, nhìn quanh chỉ thấy các thiết bị máy móc… thì có mấy ai giữ được sự bình thản nên dễ sinh ra lo lắng, sợ hãi. Anh Tuấn chia sẻ, vì hiểu rõ tâm lý bệnh nhân như vậy nên anh thường động viên họ: “Cô (chú) đừng lo lắng gì cả, con sẽ ở bên cạnh cô (chú)!, cùng với đó là cái nắm tay siết chặt. Dần dần gương mặt bệnh nhân sẽ giãn ra, thoải mái và tin tưởng. Ca mổ khi đó cũng sẽ nhanh chóng và thuận lợi hơn nhiều”.
2.65GB
Xem525.73MB
Xem73.9471.98MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
cá độ khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
21112bet global
2025-09-11 19:51:20 v league bảng xếp hạng
484vnxoso
2025-09-11 19:51:20 vietlott giải
318đội tuyển bóng đá u-22 quốc gia việt nam
2025-09-11 19:51:20 Khuyến nghị
700vé số 4 tháng 8
2025-09-11 19:51:20 Khuyến nghị