Theo lời anh Tâm, biết mẹ đau bệnh nên cả 3 con dù còn nhỏ cũng đều tự giác. Hai bé đầu chia nhau rửa chén, quét nhà, trông em. Khi bố không có nhà, mẹ cần gì, nắng mưa hay xa xôi cỡ nào bé lớn cũng tự chạy bộ đi mua, nấu những món ăn đơn giản. Hiểu những đớn đau về thể xác của vợ nên đôi khi vợ cáu gắt, anh Tâm vẫn chỉ cười. Anh thường chia sẻ khoảnh khắc vợ còn khỏe mạnh để làm động lực cho những ngày sắp tới.
Trong Lời giới thiệu còn cho biết Jeronimo Mayorica đã thêm bớt bản gốc một chút “cho hợp với tâm lý người Việt Nam. Một số truyện, một số tư tưởng của “sách nọ sách kia” giúp người Việt Nam dễ tiếp thu lẽ đạo và sống lời Chúa truyền lại sâu sắc hơn” (tr.6).
Những âm thanh mơ hồ, lạc lõng làm con chới với tỉnh thức. Buổi dạo chơi ký ức kết thúc đột ngột, phũ phàng. Những người tạo âm thanh ấy không hề cố ý. Chẳng ai muốn đến đây để làm kẻ vô tình đưa người khác ra khỏi những giấc ngủ, những cơn mơ dù chỉ là những giấc ngủ nặng nề, những mộng mị mệt mỏi. Con nhìn sang, ba chắc chắn là không ngủ, chỉ đang khép hờ đôi mắt để lang thang trong giấc "chập chờn không quê". Tiếng chim ngoài kia cứ khắc khoải một nỗi niềm. Giờ này chắc tâm trí ba đang trôi về với chiếc xuồng trên bến nước. Ba với nó vừa từ ngoài đồng về. Ba vừa xách mớ đồ đạc lỉnh kỉnh vừa "hăm" đứa được giao "trọng trách" vắt mồi nhử tép: "Bữa nay lại đếm dư! Giao vắt một trăm cục mồi đặt lợp mà bữa dư bữa thiếu. Bữa sau mà còn vậy nữa là ba bắt ăn cục mồi dư luôn cho tởn!". Mẹ ngồi vo gạo trên sàn nước phụ họa: “Con gái ông cứ quên trước quên sau, đi học về cả buổi rồi hỏi: “Mẹ ơi, con ăn cơm chưa?””. Ba lắc đầu, cười. Hôm sau, mồi vẫn vắt không đúng số... Cha con mình thèm lắm một ngày về. Về với miền quê hiền hòa bên bờ sông mẹ, để ba ra vườn hái mấy trái mít chín dậy mùi thơm, bắt mấy con cá dưới ao lên cho mẹ kịp buổi chợ sớm tinh sương, để ba vừa sửa cho thằng cháu ngoại cái xích đu chỗ cây khế bị đứt mất một dây vừa rủ rỉ kể nó nghe chuyện nhà mình hồi xưa nghèo mà mẹ và dì của nó vẫn ráng “bường” đi học...
Đối với bà Zhuo, người gốc Hạ Môn đang đến thăm con gái và cháu trai 10 tuổi, sự thoải mái là một phần sức hấp dẫn của Singapore. Bà cho biết, thành phố nơi gia đình bà chuyển đến một năm trước dễ tiếp cận hơn nhiều so với các quốc gia khác với hơn 70% cư dân là người gốc Hoa.
Chương trình "Nói không với sản phẩm nhựa dùng một lần" được huyện Vân Đồn triển khai nhằm tuyên truyền sâu rộng tới người dân, du khách, giúp nâng cao nhận thức về nguy cơ ô nhiễm rác thải nhựa; vận động, kêu gọi cộng đồng thay đổi hành vi, thói quen sử dụng sản phẩm nhựa, túi nilon dùng một lần, góp phần giảm thiểu ô nhiễm môi trường, bảo vệ hệ sinh thái và xây dựng một ngành du lịch xanh, bền vững.
"Trong chiến dịch, có ngày chiến đấu liên tục, thương binh về đông, chúng tôi phải phẫu thuật hết ca này đến ca khác. Đứng cả ngày, sưng hết chân. Tôi nhớ mãi một đồng chí trung đội phó bị thương vào tim. Khi hấp hối, anh nhờ tôi nhắn tin về cho vợ và 2 con nhỏ ở quê. Sau đó mấy tuần, chúng tôi cấp cứu cho một chị dân công bị thương vào đùi do máy bay ném bom. Trước khi mổ, trò chuyện thì chị ấy bảo anh chồng đang chiến đấu ở Điện Biên Phủ mấy tháng nay không có tin. Khi chị nói tên và đơn vị của chồng, thì lại đúng là anh trung đội phó đã hy sinh. Thương lắm, nhưng tôi không nói vì sợ chị ấy sốc. Chúng tôi tập trung cứu chữa và ca mổ thành công, cứu được chị ấy"…
9.47GB
Xem6.93B
Xem278.57MB
Xem95.64MB
Xem5.69GB
Xem294.46MB
Xem96.1267.83MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
đồ lặn bắn cá khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
568kèo bóng 1 5
2025-05-23 14:01:36 xổ số bà rịa vũng tàu 17 tháng 1
379đánh lô online uy tín nhất
2025-05-23 14:01:36 oxbet.vn
123bóng đá trực tuyến
2025-05-23 14:01:36 Khuyến nghị
700man united as roma
2025-05-23 14:01:36 Khuyến nghị