Bất chấp đi lại khó khăn, Cường đã sửa lại chiếc xe máy cũ thành xe ba bánh và cứ sau giờ tan tầm, Cường leo lên xe đi vận động nhà hảo tâm ủng hộ quần áo, sữa, lương thực... để gây dựng những chiếc tủ yêu thương.
Nói về mẹ con anh Bi, chắc kể mấy ngày không hết. Cách đây gần 4 năm, mẹ anh Bi tìm đến bà Tám để cầu xin bà tìm giúp cô con gái lai Mỹ thất lạc gần 40 năm sau chiến tranh. Nghe câu chuyện, xót tấm lòng người mẹ, thế là bà Tám ra tay. Chẳng may cho bà, ngay khi ấy, chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly của Đài truyền hình Việt Nam vừa khép lại, nên bà không thể nhờ nhà đài hỗ trợ việc kiếm tìm. Vậy là bà cậy các kênh khác trên mạng xã hội, nhờ các em, cháu loan tin. Không ngờ dòng tin nhỏ nhoi ấy của bà nhắn gửi khiến con gái bà Lan đọc được, tìm về Việt Nam. Chị cho biết, sau khi về Mỹ, cha chị từng gửi nhiều thư tìm kiếm mẹ, nhưng hoàn toàn vô vọng. Ông mất sớm và di nguyện cho con gái hãy tìm lại mẹ.
Ông Lê Minh Trí cũng lưu ý, công tác luân chuyển cán bộ không chỉ dừng lại ở một địa phương mà toàn diện, linh hoạt, có lên, có xuống, phù hợp với nhiệm vụ kiểm sát trong tình hình mới. TP.HCM là nơi rèn luyện bản lĩnh cán bộ, nên cán bộ từ TP.HCM không chỉ là nguồn cán bộ của địa phương mà còn ở nhiều vị trí khác.
Hơn 2 giờ sáng, thành phố đang ngủ say, tiếng còi xe trên đường thưa vắng, ánh đèn đường hiu hắt vàng vọt trên những con phố heo hút gió khẽ trở mình. Trong căn phòng mổ này, chẳng camera nào có thể ghi lại được nỗi vất vả của các bác sĩ và y tá, trong đó có Liêm. Những giọt mồ hôi âm thầm chảy trên thái dương ngập ngừng còn đọng lại, những căng thẳng tập trung cao độ không nói thành lời. Tất cả chỉ vì cứu người, để cậu thanh niên ngoài kia thêm hy vọng về sự sống của cha mình mà thôi gào khóc. Có ai biết được những vất vả của Liêm và mọi người khác ở đây, chẳng của nả to lớn nào đong đếm được; nhưng nếu có đong đếm bằng tiền thù lao của ca mổ đêm nay, ca mổ đầy khó khăn và nguy cơ lây nhiễm ấy tính ra cũng chỉ vỏn vẹn có mấy trăm ngàn đồng.
Đề đốc Bonard, người ký quyết định đầu tiên thành lập trại giam Côn Đảo vào tháng 2.1862
Lúc tôi bảy - tám tuổi, ở xứ biển đất rộng người thưa, mấy dải đất cồn nằm sát mé biển còn không có người ở, nên có nhiều dải đất rộng lớn bỏ trống, hoặc trong năm bà con chỉ trồng một - hai vụ hoa màu. Tới mùa gió chướng, trời nắng và gió thổi làm mặt đất khô rang, gió thổi tung bay cát và lá cây còn sót lại của vụ trồng trước, mặt đất lộ dần những vật còn nằm bên dưới lớp đất. Có hôm chờ đến chiều mát, đám con nít chúng tôi đi tìm những chiếc vỏ đạn bằng đồng, chỉ lớn bằng ngón tay út. Chùi vỏ đạn sạch bóng, chúng tôi thổi hơi vào một đầu đạn thì phát ra âm thanh rất hay, như tiếng còi tu huýt (nơi đây, ngày trước là vùng thường xuyên xảy chiến sự nên vỏ đạn, hay bom đạn còn nằm khắp nơi dưới lòng đất).
7.28GB
Xem2.91B
Xem942.64MB
Xem95.64MB
Xem2.44GB
Xem378.96MB
Xem72.4692.84MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
Bet kèo Bet kèo khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
974ae888 casino
2025-07-21 18:25:12 m dafabet
153...tuyển link
2025-07-21 18:25:12 seagame 32 bóng chuyền nam
156tặng tiền trải nghiệm
2025-07-21 18:25:12 Khuyến nghị
700ui xổ số miền nam
2025-07-21 18:25:12 Khuyến nghị