Trên chiếc võng đu đưa giữa trưa hè nóng bức, tôi đang chợp mắt thì nghe tiếng má nói chuyện điện thoại. Còn ai vào đây nữa, chắc là má nói chuyện với con út Linh. Rõ ràng là vậy, trong lúc mơ màng tôi nghe má bảo con út Linh về lấy bột ngũ cốc. Mấy bữa nay má gọi miết mà chẳng thấy nó về, có lẽ nó bận việc bên chồng mà không về được. Lo sợ bột ngũ cốc để lâu sẽ vón cục, sinh nấm mà má cứ lụi cụi phơi ra phơi vào. Công việc của má cứ vậy, lặt vặt, bận rộn suốt ngày. Vừa làm mẹ, vừa làm bà và làm cả… "bảo mẫu" nữa. Cái từ "bảo mẫu" không phải ngẫu nhiên tôi phong cho má mà xuất phát từ tấm lòng độ lượng, bao dung của má. Cứ mỗi khi ai đó trong xóm có công việc gì đều dắt con, dắt cháu sang nhà má gửi nhờ. Có lúc má vừa giữ cháu ngoại vừa giữ con cháu người ta vài ba đứa. Nhiều người còn lầm tưởng là cơ sở giữ trẻ. Má giữ bọn trẻ ở đây đều là sự nhờ vả của mọi người. Họ gửi con cháu cũng vì bất đắc dĩ. Má hiểu điều đó, cộng thêm tình yêu con trẻ của mình, nên lúc nào má cũng vui vẻ đón nhận. Má chăm sóc bọn trẻ rất đàng hoàng và trách nhiệm. Cả đời má vất vả, khổ cực vì chồng vì con rất nhiều, nay lại vì cháu. Trước khi ba tôi qua đời, trong một thời gian dài ông đã trải qua cơn bạo bệnh đã làm má khổ hơn nửa cuộc đời. Một thân má vừa làm nuôi chồng, nuôi con, vừa xoay trở đủ bề. Đến giờ vẫn còn khổ. Bây giờ má có thêm bé Nâu - cháu ngoại của má, tất nhiên bà phải thay tôi giữ bé vì tôi phải đi làm. Giữ bé Nâu, thỉnh thoảng phải giữ con người, má đều làm được. Trước kia má khổ nhiều rồi, giờ khổ thêm nữa cũng chẳng sao.
Nhiều người chia sẻ lại hình ảnh băng rôn in sai
Tuy nhiên, trong giai đoạn này Nam bộ và Tây nguyên có thể xuất hiện mưa chuyển mùa ở diện hẹp và lượng nhỏ.
15 tuổi tôi đã phải rời quê lên thị xã Sóc Trăng sống với cô tôi để học tiếp cấp III. Để đến được Sóc Trăng, tôi phải đi tàu lên thị xã Cà Mau rồi lên xe khách đi tiếp. Mỗi ngày chỉ có một chuyến tàu lên thị xã nên tôi sợ nhất là việc trễ tàu. Để được làm hành khách trên chuyến tàu ấy, tôi phải rời khỏi nhà từ chiều với tay xách nách mang những túi hành lý từ quần áo, gạo, cá mắm… rồi cuốc bộ trên những con đường đất chông chênh, đầy cỏ dại, đi qua những chiếc cầu cây lắt lẻo, khẳng khiu bắc qua kênh rạch. Bến tàu là một sàn gỗ được lót bằng những thân cây đước cỡ bắp chân, thẳng tắp như cột cờ, tọa lạc ngay trước một tiệm tạp hóa của một xóm chài gần cửa biển.
Khá lạc quan khi thông tin về đêm nhạc được công bố, bài đăng trên trang cá nhân của nữ ca sĩ và ban tổ chức nhận được hàng ngàn lượt tương tác và hàng trăm bình luận. Trong đó, hàng loạt khán giả gắn thẻ bạn bè mình và rủ cùng bay đi Nhật xem show.
Ông Quách Văn Rượng (66 tuổi, em trai anh hùng - liệt sĩ Quách Văn Rạng) kể: Ông bà Quách Văn Đơ và bà Trương Thị Thế sinh được 9 người con. Anh Rạng là anh cả. Cuối năm 1974, anh Rạng được gọi đi khám nghĩa vụ quân sự. Do thể trạng gầy yếu, nên anh Rạng nhặt đá bỏ vào túi cho đủ tiêu chuẩn cân nặng và năn nỉ cán bộ xã cho nhập ngũ.
7.23GB
Xem7.93B
Xem774.84MB
Xem95.64MB
Xem2.35GB
Xem148.44MB
Xem72.9953.91MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
blackjack nxb trẻ khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
915hôm nay bạch thủ con đề gì
2025-08-03 02:14:59 xổ số đài bình dương
69568lottery
2025-08-03 02:14:59 code kwin
559aog777
2025-08-03 02:14:59 Khuyến nghị
700súng bắn cá bằng gỗ
2025-08-03 02:14:59 Khuyến nghị