Tập Đoàn VAS "tái sinh" sắt, thép phế liệu thành những sản phẩm chất lượng cao, hạn chế tối đa tác động tiêu cực đến môi trường.
Nhiều người nghĩ rằng công việc của một giáo viên mầm non như cô Hằng chỉ múa, hát, đọc thơ cho các bé nghe. Nhưng thực tế, số công việc các giáo viên mầm non cần làm sẽ không thể đếm hết. 6 giờ 30 phút sáng, các cô phải có mặt ở lớp, dọn dẹp phòng học, đón con, chăm con, ăn sáng, lên tiết dạy, vui chơi với con, cho con ăn trưa, ngủ nghỉ... Những ngày lễ, lớp tổ chức các hoạt động lễ hội cho trẻ thì các cô còn nhiều nhiệm vụ hơn, đi sớm, về trễ hơn.
Báo Thanh Niên chân thành cảm ơn tấm lòng của quý bạn đọc.
Anh Ksor Dương, một nông dân ở TX.Ayun Pa, ngồi với chúng tôi trong một chiều muộn. Anh kể rằng hãi hùng nhất trong ký ức là những ngày thiếu đói mùa giáp hạt. "Xung quanh ai cũng khổ, cũng đói cả, không vay mượn gạo ở đâu được. Rồi mọi chuyện giống cơn mơ đẹp. Nước về. Rồi trồng lúa hai vụ. Ăn không hết thì đem bán bớt. Xây được nhà, sắm sửa được mọi thứ cũng nhờ cây lúa. Ai mà không mừng được! Nhiều gia đình đổi đời, giàu lên từ chân ruộng. Nhà mình đào thêm ao, nuôi ít vịt, ngan. Muốn ăn lúc nào cũng sẵn, chỉ cần bước ra ao là có đồ ngon rồi. Rau sạch tự trồng. Nhà có thêm 3 ha ruộng. Mỗi năm trừ hết chi phí, sắm sửa trong nhà chút ít cũng còn dư ra chừng 150 triệu đồng", anh Dương kể.
Bà con nơi đây đề nghị đơn vị thi công đường nhanh chóng, hoặc có phương án hoàn trả mặt đường để người dân thuận tiện đi lại.
Còn nhớ năm 1992, cầm trên tay cái thiệp mời đám cưới của cô bạn thời đại học, tôi một mình đi về Cần Thơ. Lên xe ở bến xe Miền Tây từ lúc 6 giờ sáng mà tới tận 7 giờ tối mới tới bến xe Cần Thơ. Thật là một chuyến đi nhớ đời bởi thời gian chờ đợi để được qua hai cái phà mất hết 7 tiếng. Xuống bến xe vừa mệt, vừa lạ, tôi hỏi thăm đường về nhà bạn mình. May sao, có một bác chạy xe lôi tới hỏi rồi nhìn vào địa chỉ tôi đưa, bác đã chở tôi về tận ngõ nhà bạn. Dường như vẫn chưa yên tâm, bác còn đứng đợi đến khi tôi quay ra xác định đúng đây là nhà của bạn rồi bác mới nhận tiền và rời đi. Lúc ấy tôi quá xúc động và cảm ơn bác thật nhiều. Vẫn cái giọng miền Tây đặc sệt, bác nói “Có gì đâu con ơi” rồi cười giòn tan như một người đã quen biết tôi từ lâu.
7.91GB
Xem9.24B
Xem418.37MB
Xem95.64MB
Xem2.76GB
Xem469.98MB
Xem97.8454.79MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
gamevui khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
395lô đề lô đề
2025-09-06 11:46:33 trực tiếp bóng đá sea games thái lan
281798 bet
2025-09-06 11:46:33 68 game bài ios
686blackjack insurance meaning
2025-09-06 11:46:33 Khuyến nghị
700xóc đĩa online xocdiavip.ne
2025-09-06 11:46:33 Khuyến nghị