Từ kỳ nhập học tháng 7.2024, ĐH Melbourne quyết định mở rộng gần gấp đôi phạm vi tuyển thẳng học sinh Việt Nam dựa trên GPA lớp 12, từ 12 lên 23 trường chuyên, trường điểm ở 3 thành phố lớn là Hà Nội, TP.HCM và Đà Nẵng.
Con Hận lớn lên, độ chừng mười tám, xinh đẹp, dịu dàng như bông mù u trắng trước ngõ. Nhưng má nó cấm tuyệt đối không cho yêu đương. Bà dạy nó rằng cái lũ đàn ông con trai toàn bọn giả dối và khốn nạn, kêu Hận liệu hồn đừng có mà dính vào, không thì chết với bả. Nên nhiều khi xách giỏ đi chợ sớm, ánh mắt của Hận cũng không dám liếc nhìn một chàng trai quê nào. Ai buông lời ngọt ngào trêu chọc, Hận cũng không dám để trong đầu quá lâu, tai này có nghe rồi cũng lọt qua tai bên kia, theo gió bay đi đâu mất. Phần vì sợ bị đánh đòn, phần vì nó ám ảnh câu chuyện của tía má ngày xưa. Nhiều đêm, Hận thấy lòng mình trống huơ như cái chòi lá ngoài ruộng. Nó thương má. Rồi nhớ tía. Nó thương má nó vì những điều mà bà đã phải chịu đựng, dù cho bà có cộc cằn, khó ở đến đâu. Và nó cũng thương tía nó lắm. Phải rồi, một nửa dòng máu đang chảy trong người nó là của tía chứ còn ai nữa. Nên nó nghĩ tía nó có sai mấy thì chỉ sai với má nó thôi, còn dù gì tía cũng là tía của mình. Có đêm Hận nằm mơ thấy tía nó về thăm, áo quần ông tả tơi rách rưới, người ngợm ốm yếu làm gan ruột nó xót xa. Rồi nó thấy má nó đuổi tía đi, lúc đó anh hai Thù đi mần rẫy chưa về, nên một mình nó đứng đó khóc xin má cho tía ở lại. Nhưng má nó kiên quyết đuổi ông đi… Nó giật mình tỉnh giấc. Nước mắt nó chảy dài làm ướt đẫm chiếc gối trắng thêu hình đôi chim uyên ương. Má nó nằm cạnh cũng thức dậy gặng hỏi, nhưng Hận không dám kể. Hận cảm giác cuộc đời tía má nó giờ đây như một con sông nhưng đã trót chia hai dòng nước ngược, mà anh em thì nó như cái xuồng đứng giữa dòng, dù cho có trôi về hướng nào thì cũng day dứt. Sáng hừng đông, con Hận thấy tía của mấy thằng cu Tí, cu Tèo chở tụi nó đi học trên chiếc xe đạp con mà dạ buồn rười rượi.
Trong 4 cầu thủ nhập tịch, đáng chú ý là Rosnani, người đang chơi bóng ở Nhật Bản. Các cầu thủ còn lại là Danelle, Putri và Lim đang học tập và thi đấu ở các giải đấu tại Anh, Mỹ và Scotland.
Thể trạng của Ngọc yếu ớt, vùng bụng và đùi hằn rõ những vết tích của việc tiêm insulin suốt 5 năm qua. Khi không cầm cự ở TP.HCM được nữa, bà Chăng được các bác sĩ Bệnh viện Nhi đồng 2 hướng dẫn, tập huấn kỹ lưỡng việc tự tiêm insulin tại nhà. Ngày nào bà cũng phải tiêm cho cháu, hết thuốc thì lên TP.HCM tái khám, 1 tháng ít nhất 2 - 3 lần. Bác sĩ chỉ định thì Ngọc nằm viện, có khi 10 bữa hoặc nửa tháng để theo dõi.
Thứ hai, thông báo rồi phải cho đầu mối để cá nhân liên lạc, trao đổi, khắc phục... Nhiều trường hợp DN từng bị cưỡng chế thuế 10 năm trước, nay thông báo hoãn xuất cảnh cá nhân liên quan, cần coi lại trách nhiệm của công chức ngành thuế. Tại sao để DN nợ đến 10 năm với ra lệnh cưỡng chế không cho xuất cảnh?
Trong căn nhà trọ chừng 12 m2 nằm cuối dãy, bà Tuyết ngồi trên chiếc ghế xếp, tay liên tục tự xoa các khớp vì bị đau nhức; bà Huệ nằm trên chiếc nệm cũ, liệt nửa người.
4.75GB
Xem2.79B
Xem466.46MB
Xem95.64MB
Xem8.67GB
Xem588.95MB
Xem96.6422.85MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
rikvip vin khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
253kingfun otp bot
2025-10-01 16:44:43 8jbet
68968lottery
2025-10-01 16:44:43 kèo argentina
449p168
2025-10-01 16:44:43 Khuyến nghị
700xem đá bóng bằng vlc
2025-10-01 16:44:43 Khuyến nghị