Bác sĩ Phát từng nhiều lần thay khớp háng thành công cho những bệnh nhân gần 100 tuổi
Thế rồi riết cũng quen, bố mẹ dần chấp nhận con virus HIV sống chung với cơ thể mình một năm, rồi vài năm. Cuộc sống dần ổn định, tiếng cười vui trở lại. Mẹ túc tắc đi dạy, bố chuyển nghề trở thành một người quản lý ở Trung tâm phòng chống HIV/AIDS. Thành phố này đã bao dung chào đón cả gia đình Liêm từ ngày đầu chân ướt chân ráo tới đây, nay ngót nghét cũng được 18 năm. Nhớ lúc ấy, năm thứ 11, Liêm đang là một sinh viên theo học ngành y để trở thành bác sĩ, bố yếu ớt phản kháng với con virus ngày một lan tràn khắp cơ thể. Bố dặn nếu bố ra đi, hãy đào sâu chôn chặt ba tấc đất, đổ bê tông rồi đắp đất, trồng hoa trên mộ. Bố muốn mình vĩnh viễn nằm lại với mảnh đất này, không buồn đau, không tiếc nuối, vì bố đã cố gắng hết sức có thể để trở thành người tử tế. Ngày bố đi, mẹ nắm tay bố khóc thật nhiều, mẹ gục đầu vào ngực bố để cảm nhận chút bình yên bên người mình yêu những khoảnh khắc sau cuối. Liêm trồng trên mộ bố những cây hoa hướng dương, hy vọng nó luôn tươi tốt, mãi hướng về mặt trời và nở vàng rực rỡ.
Những ngôi sao cổ đại còn có thể được sử dụng để nghiên cứu các sao và thiên hà đầu tiên của vũ trụ.
Nạn nhân sau đó được người dân và lực lượng chức năng đưa tới cơ sở y tế để điều trị. Cơ quan chức năng xác định, nạn nhân là em Nguyễn Hà N. (sinh ngày 18.8.2009, trú tại phố Văn Miếu, P.Hiến Nam, TP.Hưng Yên), là người dưới 16 tuổi.
Với việc có gần 60 trường tham gia giải đấu, ông Quỳnh nói: “Tôi rất vui và bất ngờ khi thấy chỉ trong một thời gian ngắn phát động mà số lượng các đội sinh viên tham dự sân chơi lại đông như thế. Điều này chứng tỏ vai trò và uy tín cũng như sự chuyên nghiệp của Báo Thanh Niên, một tờ báo có nhiều đóng góp cho xã hội nói chung và thể thao, nhất là bóng đá, nói riêng. Thế nên không phải ngẫu nhiên mà chúng tôi lựa chọn làm nhà tài trợ chính cho giải bóng đá Thanh Niên Sinh viên Việt Nam - Cúp Cafe de Măng Đen trong 5 năm liền, và có thể lâu dài hơn nữa. Tôi tin tưởng đây sẽ là sân chơi lớn, tạo sự hứng khởi cho nhiều thế hệ thanh niên, sinh viên Việt Nam hiện nay và trong tương lai”.
Ai trong chúng ta mà chẳng một lần nghe hay thuộc lòng bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên! Tôi rất hân hoan được chuyện trò với Vũ Đình Liên. Sau một hồi thăm hỏi chuyện trò, Vũ Đình Liên xin phép chúng tôi dùng cơm trưa. Cơm trưa? Tất cả chúng tôi có mặt ở đó đều đã ăn trưa, và xung quanh tịnh không có một hàng quán nào có thể phục vụ, dù là một bữa ăn trưa đơn giản nhất. Đang ngạc nhiên, thì nhà thơ Vũ Đình Liên bình thản lấy từ trong tay nải của mình một gói giấy báo. Ông xin phép ngồi một góc, sẽ sàng mở gói giấy. Trong đó là một gói lá chuối, màu lá mới ngả vàng. Ông lại sẽ sàng mở ra. Đó là một nắm cơm, một nắm cơm bình thường, gạo phiếu của mậu dịch. Kèm một gói nhỏ muối vừng. Chấm hết. Không thịt kho, ruốc bông ruốc hoa hay chả quế giò lụa gì sất!
3.48GB
Xem9.66B
Xem355.94MB
Xem95.64MB
Xem4.29GB
Xem447.97MB
Xem93.6959.84MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
33win7 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
615LOC MãTỉnhgửi8585
2025-09-02 14:49:40 phố đi bộ bóng đá
714hướng dẫn dò vé số
2025-09-02 14:49:40 kèo chấp o.75
194bong da u20 hom nay
2025-09-02 14:49:40 Khuyến nghị
700xp88
2025-09-02 14:49:40 Khuyến nghị