Hôm 25.7, Đại sứ quán Việt Nam tại Anh thông báo đang làm việc với cảnh sát Manchester để hỗ trợ xác minh nhân thân nạn nhân, cử cán bộ trực tiếp tới hiện trường và liên hệ với cộng đồng người Việt Nam sở tại để nắm thông tin.
Thiện trút hơi thở cuối cùng vào khuya hôm qua. Chị Trà không kêu gào hay rên khóc. Chị đã khóc trước đó mười năm từ lúc ngôi sao xấu chiếu trúng con mình. Nhìn vào gương mặt tiều tụy của Trà, người ta sẽ nghĩ ai đó vừa đắp bờ bao ngăn dòng chảy quanh đôi mắt chị, làm nước tích đọng trong đó không thoát được ra ngoài.
Trên những chuyến xe đò từ thành phố về miền Tây, tôi luôn được nghe hai chữ “bà con” hiện lên một cách đầm ấm và thân thuộc. “Trên xe mình có bà con cô bác nào xuống Trung Lương hông?”, “Bà con nào muốn mua nem về cho cô bác thì kêu lên để xe ghé Lai Vung”… Và cũng trên những chuyến xe như vậy, tôi luôn gặp được bà con thông qua những lời xã giao của hành khách ngồi bên cạnh. Cháu quê ở đâu? Mỹ Luông Chợ Mới hả? Ở chợ Mỹ Luông tui có bà dì tên Tư Ân? À anh rể bà dì là ông cậu của cháu hả? Vậy tính ra mình cũng bà con đó nghen. Hai chữ bà con đó gắn người ta lại với nhau bằng những lời hỏi thăm, động viên nhau cho đến chia cho trái cam trái bưởi định mang về cho con cháu. Rồi một ngày đám giỗ nào đó trong hàng trăm lễ giỗ của dòng họ trong năm, tôi gặp lại người “bà con” trên chuyến xe đò năm nẵm. Mọi thứ dường như rất gần, hồ hởi hỏi thăm nhau “khỏe hông thằng Hai, dạo rài còn đi Sài Gòn mần ăn nữa hông?”. Cái thông tin ngắn ngủn về chuyến xe đò năm nào, giờ trở thành câu hỏi thăm nhau, nên những ngày giỗ quải ông bà, tôi luôn thấy mình không cô đơn lạc lõng dẫu ông bà xa đến nước ngựa chạy ba năm chưa đến, bởi những người bà con luôn “gần xịt” bằng vài ba câu hỏi thăm nhau.
Nhớ lại câu chuyện 28 năm về trước, thiếu tá - quân nhân chuyên nghiệp Trần Văn Bình (hiện nghỉ hưu tại TP.Hà Tiên) nhớ lại: "Đồn trưởng giao nhiệm vụ dẫn theo 4 chiến sĩ, mang đủ vũ khí trang thiết bị, quân tư trang cá nhân và lương thực, thực phẩm dùng trong 1 tháng, ra đảo Đồi Mồi tìm chỗ đóng quân, bám địa bàn".
Anh nói: "Ở mỗi vòng công diễn, tôi phải đảm bảo sự thống nhất và tính tổng thể trong trang phục. Trong một chương trình lớn mỗi người một vẻ đẹp, một cá tính song nếu giữa chúng không có sự liên kết sẽ rời rạc, nhạt nhẽo ngay lập tức. Ai mặc gì, xuất hiện lúc nào, dùng phụ kiện gì, màu sắc ra sao... đều phải dựa theo kịch bản thời trang trích ra từ concept tổng thể trước đó. Có phương án tốt nhất cho các chị đại nhưng các chị đẹp khác cũng cần sự tối ưu nhằm tạo ra sự hài hòa. Tôi dành thời gian lắng nghe những tâm tư, nguyện vọng của các nghệ sĩ về tiết mục của họ, sau đó làm việc với các nhà thiết kế (NTK) rồi mới sắp xếp trang phục".
Nguyễn Quang Nghĩa bày tỏ khi vẽ em cảm thấy thoải mái và hạnh phúc. Bên cạnh những ý tưởng của bản thân, sự gợi ý của các cô chú theo dõi Nghĩa trên mạng xã hội cũng là một nguồn cảm hứng dồi dào để em thực hiện những bức vẽ có hồn.
6.71GB
Xem6.98B
Xem641.31MB
Xem95.64MB
Xem9.17GB
Xem197.28MB
Xem23.1177.79MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
360bet app download khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
953sam86 vin
2025-10-09 13:32:10 zalv
338kết quả u19 châu á
2025-10-09 13:32:10 cách chơi poker việt nam
722bongdaso 66- tin bóng đá mới nhất
2025-10-09 13:32:10 Khuyến nghị
700số xổ số kiến thiết miền bắc
2025-10-09 13:32:10 Khuyến nghị