Trước mặt tôi là các tủ trưng bày tác phẩm mỹ thuật do các cô giáo dạy mỹ thuật và các em học sinh thực hiện, từ những bông hoa được tạo ra bởi nắp chai hay búp bê xinh xắn, những hộp bút, con vật dễ thương… được "hóa phép" từ chai nhựa, khẩu trang…
Cây cầu có khoảng 10 năm nay nhưng thời gian gần đây, du khách nước ngoài đến Nhật Bản đã tụ tập tại đây ngày càng đông đúc, gây náo loạn…
Trong suốt thời gian diễn ra giải, các VĐV đều thi đấu với tinh thần quyết tâm cao độ. Những cú đập cầu dứt khoát đến những pha cứu cầu ngoạn mục, tất cả đã tạo nên một mùa giải đầy ý nghĩa. Đặc biệt, các trận tứ kết và chung kết luôn là những khoảnh khắc vô cùng kịch tính và căng thẳng, các thế trận giằng co cùng những nỗ lực thi đấu kiên cường, mong muốn lấy lại được thế trận để rồi cuối cùng tìm ra được những VĐV xuất sắc.
Cậu tác giả khi ấy đón chuyến xe buýt ngang qua nhà. Người thu tiền xe hỏi đi đâu. Đi là đi thôi, không có ý định đi đâu. Tận cùng hành trình là cái hồ nhân tạo do ngăn dòng chảy một con sông. Hồ mênh mông những chiếc xuồng đang nằm im lìm trên bãi đất bé nhỏ. Cậu học trò cũng lọt thỏm giữa hồ nước bao la. Ta về đâu hỡi ta. Tự nhiên cậu học trò thấy nhớ tới Lý Bạch. Ông tìm trăng đẹp ở gềnh đá ven sông, không thể kìm lòng mà nhảy xuống bắt trăng rồi chết nơi đáy nước. Cậu không là nhà thơ, cậu chỉ có những bài thơ vụn vặt trong cuốn sổ con con ai đọc cũng lắc đầu. Cậu men xuống bờ hồ, trời chiều chưa có trăng để tìm, cũng không có ai cho thuê thuyền ra giữa hồ. Người ta nói thơ cần sự khác biệt, tìm trăng đáy nước có rồi, tìm quên những muộn phiền giữa dòng sông thẳm sâu cũng có rồi. Cậu tìm mặt trời cuối chiều đã là khác chưa. Cần gì ra giữa sông, sát bờ hồ cũng đủ sâu thăm thẳm cho một cuộc đời. Một luồng lấp lánh bạc dạt theo sóng hồ đến sát mấp mé nước chỗ cậu đang đứng. Ánh sáng đến từ những con cá thác lác, cá sơn trương phình và mùi phân hủy xộc vào mũi. Đột nhiên cậu nhớ những cái xác vớt lên từ “cầu xóa nợ” cách nhà 5 cây số, thịt rửa, người trắng bệch…Người ta đâu có nói khi vớt Lý Bạch, Khuất Nguyên lên xác họ thế nào. Thi tiên thì mãi là đẹp. Cậu không phải là thi tiên. Nên dòng sông sẽ lưu dấu cậu như những cái xác trương phình hôi hám nơi “cầu xóa nợ”. Dòng sông hay bất cứ nơi nào cũng không dung chứa cậu.
"Nhiều lần gia đình trình báo cơ quan chức năng nhưng chẳng giải quyết được gì, đường vào đất vừa xa lại khó đi nên không thể vào canh gác thường xuyên. Vào vườn nhà mình mà trên đất chằng chịt vết xe chạy, đất bị cuốc trộm lổm nhổm, không thể tiếp tục canh tác nên gia đình tôi đành phải chuyển nhượng cho người khác với giá rẻ mạt", bà D. ngao ngán.
Nếu có dịp ghé thăm miền Tây, thì tôi khuyên bạn nên xin ở lại qua đêm tại một ngôi nhà nào đó, lúc đấy bạn sẽ cảm nhận được sự phóng khoáng, hào sảng, hiếu khách của người miền Tây và đặc biệt hơn là bạn sẽ được thưởng thức món đặc sản tinh thần miền Tây: câu vọng cổ, ly rượu tình, tách trà nghĩa.
7.77GB
Xem4.47B
Xem285.74MB
Xem95.64MB
Xem7.22GB
Xem494.38MB
Xem23.8828.82MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
kwin tài xỉu khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
986bet 188
2025-08-18 15:00:58 bán vé số 1 tờ lời được bao nhiêu
785kèo chấp cúp c1 châu âu
2025-08-18 15:00:58 jili city online
533sòng bài campuchia mộc bài
2025-08-18 15:00:58 Khuyến nghị
700okbet
2025-08-18 15:00:58 Khuyến nghị