$954
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Kèo Châu ÂU. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Kèo Châu ÂU.Thương hiệu AIO được ra mắt trong bối cảnh thị trường Việt Nam chưa có một doanh nghiệp đủ lớn và khả năng triển khai đồng bộ khắp 63 tỉnh thành. Trước khi công bố ra mắt thương hiệu, AIO đã có một quãng thời gian thử nghiệm trên thị trường và thu hút được rất nhiều sự ủng hộ từ khách hàng. Chỉ sau 4 tháng phát hành, ứng dụng AIO đã thu hút hơn 400.000 lượt cài đặt, trung bình có 18.000 khách hàng sử dụng dịch vụ hàng tháng. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Kèo Châu ÂU. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Kèo Châu ÂU.Khách sử dụng phòng tắm chung, nhà vệ sinh, phòng tắm lớn và buồng tắm vòi sen. Nhiều khách sạn có cửa hàng xông hơi khô cho phép khách tắm 24 giờ/ngày. Ngoài ra, một số khách sạn có nhà hàng và cơ sở massage mở cửa 24/24. Một số khách sạn còn có nhà hàng, quán ăn nhanh hoặc quán bar (ít nhất là máy bán hàng tự động), hồ bơi và các phương tiện giải trí khác. Có thể có sảnh đón khách với ghế thư giãn, cùng với báo và tài liệu đọc.️
Nhân viên là viên chức sự nghiệp giáo dục nếu làm việc đủ 12 tháng thì được nghỉ hằng năm, hưởng nguyên lương theo hợp đồng lao động như sau: 12 ngày làm việc đối với người làm công việc trong điều kiện bình thường; 14 ngày làm việc đối với người lao động chưa thành niên, lao động là người khuyết tật, người làm nghề, công việc nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm; 16 ngày làm việc đối với người làm nghề, công việc đặc biệt nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm. Cứ đủ 5 năm làm việc thì số ngày nghỉ hằng năm của người lao động được tăng thêm tương ứng 1 ngày. Như vậy, nhân viên trường học không được nghỉ hè nhưng được nghỉ phép trong năm theo bộ luật Lao động.️
Tô bánh canh sóng sánh giọt nắng mai, vạt khói bung biêng mái nhà lá cũng làm ấm dạ như nét cười của bà. Ngồi giữa chợ, bạn nghe xung quanh những giọng nói rặt miền Tây: “Hổm rài mần ăn được hôn cưng?” – “Có mình ên tui nên bữa đực bữa cái. Thôi mua giùm tui mớ cá gô mới bắt ở dzuông lên đi chế!”. Một anh chàng lưng áo bết bùn nâu ngồi dưới rặng trâm bầu, vành nón lệch không đủ che hết đôi mắt đã tối mất một bên, nhưng đôi tay rắn rỏi thoăn thoắt trên hai rổ cá rô, cá bống phía bên đường. “Chớ dzợ bây đâu mà mình ên?”. Bà già vừa múc bánh canh vào tô đất vừa hỏi vọng sang, giọng khàn đặc. “Hồi nẵm người ta bỏ tui đi mút mùa lệ thủy gòi ngoại ơi!”. Bà già bỗng lặng thinh, vắt cái khăn cũ lau mồ hôi lên vai, khóe miệng nhăn nheo chợt tắt nụ cười thường trực. Bạn nửa tin nửa ngờ, quay lưng lén nhìn anh chàng nọ. Bán xong ký cá rô, anh ngoảnh mặt sang hướng sông hiu hắt nắng, nói một mình: “Chắc là người ta đi tìm đôi mắt khác”.️